Honda Asian Journey 2018 (P2): MotoGP – Lễ hội của tốc độ và niềm đam mê hai bánh

Tôi chợt nhận ra, chẳng có giới hạn nào cho niềm đam mê cả. Cũng chẳng có trở ngại nào khi bạn đã yêu tiếng máy xe và mùi khói khét lẹt.

Có thể nói, MotoGP day là ngày hội về xe máy lớn nhất đất nước Malaysia. Trong ngày này, hầu như mọi con đường đều hướng về trường đua Sepang. Từng đoàn xe máy dài như bất tận nối đuôi nhau trên khắp nẻo đường đã tạo nên một lễ hội caraval đường phố của thế giới 2 bánh…

Gặp lại nhà vô địch Marc Marquez

Cũng tại thời điểm này năm ngoái, tôi đã lần đầu tiên được gặp mặt tay đua GP số 1 thế giới Macr Marquez cũng tại phòng tiệc khách sạn Sama Sama này trước chặng đua tại Sepang năm 2017. Khi đó, Marquez vẫn còn đang hướng tới chức vô địch lần thứ 2 liên tiếp và “kẻ ngáng đường” Andrea Dovizioso vẫn đang rình rập ngay sau lưng. Năm nay, Marcquez đến với Sepang trong tâm thế hoàn toàn khác. Với cách biệt với vị trí thứ 2 Dovizoiso tới 102 điểm sau khi giành chiến thắng tại Nhật Bản – sân nhà của đội đua Honda, Marquez đã chính thức lên ngôi vô địch mùa giải 2018, lần thứ 3 liên tiếp vô địch GP đồng thời là chức vô địch GP lần thứ 5 trong sự nghiệp khi mùa giải còn 3 vòng nữa mới kết thúc. Thành tích này của Marc Marquez sánh ngang với tay đua người Australia Mick Doohan và chỉ còn kém hai huyền thoại người Italy là Valentino Rossi (7 lần) và Giacomo Agostini (8 lần).

Đối với những người đam mê xe thể thao 2 bánh và bộ môn đua xe như chúng tôi, những tên tuổi lừng danh như số 93 Marc Marquez hay số 46 Valentino Rossi đều là những thần tượng. Bạn có thể bắt gặp con số 93 và 46 ở bất kì đâu trên đất nước Malaysia, từ chiếc xe nôi của em bé tới hình quảng cáo dầu nhớt trên các biển quảng cáo tấm lớn đặt dọc xa lộ. Cũng giống như Thái Lan hay Indonesia, Malaysia là đất nước của xe hơi, mỗi người hầu như đều tậu cho mình một chiếc xe làm phương tiện cá nhân. Do đó, văn hóa xe hơi của họ ở một mức khá cao so với Việt Nam ta. Cùng với đó, các môn thể thao tốc độ liên quan tới xe cộ luôn giành được sự quan tâm lớn từ mọi người dân. Sự kiện vòng đua GP tại đây đã tạo nên bầu không khí lễ hội kéo dài trước cả tuần liền.

Tôi dám chắc rằng không có nhiều phóng viên Việt Nam có cơ hội đứng trên sân khấu cùng Marquez tới 2 lần như tôi, cùng cảm nhận bầu không khí ấm áp của gia đình Honda với khẩu hiệu “One Heart” đầy ý nghĩa.

Tại bàn tiệc, tôi vô cùng bất ngờ khi được gặp gỡ ông Toshio Kuwahara, Tổng Giám đốc Honda Việt Nam, một người mà tôi biết là khá ít xuất hiện trong các sự kiện liên quan tới đua xe của Honda Việt Nam. Sự xuất hiện của ông trong chương trình đã chứng tỏ mối quan tâm ngày một lớn của ông đối với môn thể thao tốc độ mà Honda Việt Nam đã có sự đặt nền móng từ nhiều năm qua thông qua đội đua Yuzi Honda Racing Team tại giải ARRC. Bên cạnh đó, trong bối cảnh Honda Việt Nam đang có sự khởi đầu đầy thắng lợi với đại lý xe phân khối lớn đầu tiên tại TP. HCM, mở ra một cuộc chạy đua giữa các hãng xe vào thị phần đầy tiềm năng thì việc dành sự quan tâm tới một hoạt động như Honda Asian Journey 2018 là điều dễ hiểu.

Cùng tại bàn tiệc của chương trình HAJ2018, tôi vinh hạnh được gặp siêu mẫu Minh Tú, một cô gái trẻ với chiều cao nổi bật giữa khán phòng và vẻ đẹp Á Đông ấn tượng. Ngay khi xuất hiện, Minh Tú đã thu hút mọi ánh nhìn từ các đoàn bạn trong phòng tiệc. Bằng vẻ ngoài ấn tượng và khả năng nói tiếng Anh điêu luyện, Minh Tú đã trở thành một đại diện đầy tự hào của đoàn Việt Nam hôm nay.

                

Dương cao lá cờ Việt Nam, cùng chụp hình với 2 tay đua vô địch của Hoda team là Marquez và Pedrosa trong đêm gala diner là ấn tượng đẹp nhất của chúng tôi trong buổi tối hôm nay. Màn hô 1… 2… 3… zô quen thuộc của đoàn Việt Nam một lần nữa đã trở thành tâm điểm cho không khí lễ hội của gia đình Honda.

Mai sẽ là ngày chính thức của vòng đua GP tại Sepang, ai cũng háo hức được đặt chân tới “thánh đường tốc độ” để hòa vào ngày hội mô tô lớn nhất trong năm của người Mã.

 

318km/h và những giọt nước mắt tiếc nuối của Rossi’s fan

Theo kế hoạch, đoàn các nước tham dự HAJ2018 sẽ tập trung trước sân khách sạn lúc 7h30 sáng để chụp hình lưu niệm ngày cuối cùng trong hành trình. Đứng chụp hình chung với siêu mẫu Minh Tú mà tôi thấy tủi thân quá cho chiều cao của mình. Với chiều cao tới 1m78 kèm đôi giầy 15cm, tôi như chú lùn khi đứng cạnh. Sự nổi bật của Minh Tú khi đứng cạnh những chiếc mô tô Honda đã tạo nên sức hút rất lớn cho đoàn Việt Nam.

Rời khách sạn, đoàn xe HAJ2018 tới một khu vực tập kết cách đó 2km, nơi đã tề tựu hàng trăm xe mô tô đủ màu sắc của Honda Kuala Lumper Club và CBR1000 Club tạo nên không khí náo nhiệt chưa từng có trong suốt hành trình của tôi. Những chiếc xe thể thao tuyệt đẹp được các biker Malaysia độ lại theo sở thích và cá tính của mình. Hàng trăm chiếc xe với pô độ racing cùng nổ máy tạo ra một “dàn hợp xướng” đầy phấn khích của ngày hội. Chúng tôi xuất phát tới trường đua Sepang trong tiếng trống lưng và kèn sáo falungong truyền thống của người Mã – một kiểu chơi nhạc cụ trong ngày hội diễu hành.

Chỉ có đặt chân tới Sepang, tôi mới có thể hiểu được vì sao người ta lại quan tâm và háo hức đến với đua MotoGP đến thế. Lần thứ 2 trở lại Sepang, tuy không còn quá ngạc nhiên với không khí cực kì sôi động từ hàng vạn chiếc xe máy của người hâm mộ nối đuôi nhau trên quốc lộ, nhưng trong lòng tôi vẫn dấy lên sự háo hức khó tả. Cảm giác được hòa mình vào không khí lễ hội và chia sẻ niềm đam mê với hàng trăm ngàn người đủ mọi màu da, đủ mọi quốc tịch và tôn giáo thật không gì có thể sánh được.

 

 

Ở Sepang, không có sự phân biệt già trẻ, không phân biệt ngôn ngữ hay màu da, tôn giáo, ở đây chỉ có một tôn giáo duy nhất: Tốc độ. Bạn là fan của số 46 hay 93, điều đó không quan trọng, điều quan trọng là bạn đang tham dự một lẽ hội tốc độ lớn nhất Đông Nam Á.

Nhiều người hâm mộ đã tỏ ra nghi ngờ về tính hấp dẫn của vòng đua này khi mà chức vô địch đã an bài. Vì Marquez đã sớm giành chức vô địch từ vòng đua trước tại Nhật Bản nên việc tay đua số 1 thế giới này liệu có “buông tay” giữ sức trở thành câu hỏi lớn trong số đông người hâm mộ. Riêng tôi, tôi luôn tin rằng, với bản năng của một tay đua “sát thủ”, với bản tính kiêu hãnh của một người Tây Ban Nha, Marquez sẽ không bao giờ từ bỏ cơ hội thêm một lần nữa khẳng định vị trí của mình trong lòng người hâm mộ…

Sau khi chen qua biển người tới trước lối vào trường đua, chúng tôi đứng hong nắng đợi xe của ban tổ chức đưa vào khu Media. Mùa này, khí hậu của Malaysia khá mát mẻ, nhiệt độ ngày dao động trong khoảng từ 27 tới 32 độ C. Tuy nhiên, nhiệt độ trong khu vực trường đua thường cao hơn nhiều, đặc biệt khi mật độ khán giả trong sân ngày một đông hơn. Đang mướt mải mồ hôi đứng dưới nắng thì một chiếc Toyota Hiace của ban tổ chức trờ tới. Như nắng hạn gặp mưa rào, chúng tôi hăm hở mở cửa phi vào trước tiên chiếm chỗ.

Khôn ngoan không lại với giời, phần ghế sau xe chỉ là một không gian trống hoác thường dành để chở đồ. Chả còn cách nào khác, chúng tôi chen chúc ngồi bệt xuống sàn để lấy chỗ cho đoàn Philippine lên sau được ngồi nghế… Dù sao vẫn tốt hơn nhiều việc phải đi bộ hàng cây số vào sân với đống máy móc nặng trĩu này.

Buổi sáng là dành cho giải vô địch Moto3 và Moto2, dòng người vẫn nườm nượp đổ về sân suốt từ sáng tới trưa. Hình như họ tới đây chỉ để xem mỗi giải đua GP nên mọi người đều không hề vội vã. Họ tụ tập ăn uống trên các triền đồi trong trường đua hoặc đi xem các mẫu xe và phụ tùng trưng bày trong hàng chục gian hàng lớn nhỏ dọc đường vào khán đài. Buổi chiều, 1h30 phút sẽ là vòng đua chính thức của MotoGP, thời khắc mà người hâm mộ được nhìn thấy các thần tượng của mình trên đường pit.

Sau khoảng 1h thưởng thức không khí náo nhiệt và cả nóng nực trên khán đài, chúng tôi trốn cái nắng nhiệt đới trong phòng Media. Gọi là phòng nhưng ở đây được chia ra làm nhiều khu vực khác nhau, từ khu lễ tân, khu ăn uống miễn phí, khu phỏng vấn tay đua tới khu vực chính và lớn nhất là nơi các phóng viên ngồi tác nghiệp trên bàn làm việc. Hàng trăm màn hình rải khắp phòng truyền đủ mọi thông tin trực tiếp về giải đấu, sóng wifi căng đét, nước uống, cà phê và đồ ăn nhẹ phục vụ tận nơi. Quả là nơi lý tưởng để tác nghiệp. Phòng media ngăn cách với đường đua bằng một vách kính lớn đủ để phóng viên vừa quan sát được toàn bộ khu vực khán đài A và đường pit nhưng đồng thời tiếng ồn vọng vào chỉ vừa đủ, không làm ảnh hưởng tới công việc.

Loay hoay với chữ nghĩa được 1 lát thì tới giờ ăn trưa. Ngay tại khu vực ăn uống, các xuất cơm nóng hổi đã được BTC chuẩn bị sẵn cho hàng trăm phóng viên tác nghiệp tại đây, hoàn toàn miễn phí.

Nhân nói về chuyện ăn uống, nền ẩm thực Mã Lai có sự ảnh hưởng lớn của ẩm thực Ấn Độ với đa số các món ăn đều sử dụng gia vị khá đậm, trong đó chủ yếu là cà ri. Cà ri thì rất ngon, nhưng với một người Việt chuyên ăn rau muống chấm nước mắm như tôi thì việc phải ăn cà ri liên tục trong gần tuần lễ quả thực là ác mộng. Cơm trắng trộn cà ri, gà nấu cà ri, bò nấu cà ri, thậm chí cả cá và mực nướng cũng có cà ri… Trưa nay là một bữa cơm hộp dành cho phóng viên quốc tế với món chính là gà hầm cà ri…

Gần tới 1h30, các khán đài bỗng trở nên náo nhiệt, các cổ động viên được chia thành từng khu riêng biệt theo đội đua mà mình hâm mộ. Khu Honda đỏ rực với hàng trăm lá cờ số 93 (Marquez) và 26 (Pedrosa). Khu Ducati thì đỏ trắng với số 04 (Dovizioso). Khu Yamaha rực rỡ sắc xanh vàng với hàng ngàn lá cờ mang số 46 (Rossi). Trong cuộc đua phân hạng hôm qua, Marquez tuy về nhất nhưng bị ngã 1 lần nên bị phạt và xuất phát ở vị trí thứ 6. Rossi tràn đầy hy vọng giành Podium khi xuất phát ở vị trí số 2.

Sự lo lắng về việc Marquez sẽ “buông tay” là hoàn toàn không có cơ sở, ngay sau khi xuất phát được 4 vòng đua, Marquez và Rossi đã chiếm 2 vị trí dẫn đầu và tách khỏi top dưới. Là một thần tượng lớn trong lòng người hâm mộ Mã Lai, Rossi hôm nay đã có sự khởi đầu rất tốt khi liên tục dẫn đầu, bám theo sau là Marquez và tạo được một khoảng cách an toàn với vị trí số 3. Đông đảo cổ động viên của số 46 vàng xanh đã chuẩn bị ăn mừng khi chỉ còn 4 vòng đua nữa là Valentino Rossi cán đích thì bất chợt, số 46 trượt ngã và văng khỏi đường đua ngay tại “khúc cua tử thần” – khu vực dành riêng cho cổ động viên Yamaha.

Sự hẫng hụt, những giọt nước mắt tiếc nuối đã rơi không chỉ đối với những người mặc áo vàng xanh mà cả với những cổ động viên áo đỏ. Valentino Rossi không chỉ là một tay đua kì cực của đội Yamaha, anh còn là một tượng đài trong lòng người hâm mộ đua xe toàn cầu. Dẫu đã qua thời đỉnh cao phong độ, nhưng hình ảnh của anh là nguồn cảm hứng lớn cho hàng triệu biker trên thế giới.

318km/h là kỉ lục mà Rossi đã làm được tại trường đua Sepang, nhưng điều đó là không đủ để giúp tay đua huyền thoại đứng trên bục vinh quang và làm thỏa lòng mong đợi của hàng vạn khán giả hâm mộ.

Đua xe là vậy, sự thành hay bại đôi khi chỉ cách nhau trong gang tấc. Sự thất bại của một tay đua cũng sẽ là sự thất bại của cả một đội ngũ hàng trăm người, di chuyển nửa vòng trái đất chỉ để phục vụ cho hơn 30 phút đua xe ngắn ngủi. Vô cùng nghiệt ngã, nhưng đua xe mô tô vẫn mãi là một môn thể thao tốc độ được yêu mến.

Tôi chắc rằng hôm nay, Marquez đã không thực sự vui khi giành được đích một cách dễ dàng, khi mà đối thủ lớn của anh – Rossi đã bị bỏ lại phía sau tới 18 bậc. Một chiến binh thực thụ luôn muốn chiến thắng, nhưng sẽ hạnh phúc hơn khi được chiến thắng trong gang tấc so kè.

Niềm đam mê không bao giờ cạn

Trong trái tim mỗi một người đàn ông, luôn có 1 chỗ dành cho những chiếc xe mô tô. Ngay từ khi mới lọt lòng, những cỗ máy tốc độ bằng đồ chơi nhỏ xinh là niềm đam mê suốt thời ấu thơ. Những đứa trẻ lớn như chúng tôi vẫn mang trong mình tình yêu đó, chỉ khác là đồ chơi nay đã lớn hơn nhiều. Chúng tôi thỏa mãn niềm đam mê vô hạn bằng những chiếc xe phân khối lớn và những chuyến đi. Chúng tôi chia sẻ đam mê bằng những ngày hội như lễ hội MotoGP này.

Một ngày tuyệt vời đã trôi qua trong ánh hoàng hôn đổ xuống con đường thênh thang và dòng người đủ mọi màu sắc lại trở về nhà trên những chiếc xe của mình. Có những chiếc xe to lớn, nhưng cũng có những chiếc xe 2 kì nhỏ bé mà chủ nhân phải chở thêm cả xăng lẫn dầu cho hành trình về nhà.

Tôi chợt nhận ra, chẳng có giới hạn nào cho niềm đam mê cả. Cũng chẳng có trở ngại nào khi bạn đã yêu tiếng máy xe và mùi khói khét lẹt. Những người đến với trường đua hôm nay cũng thế, họ có thể là bất kì ai, thuộc bất kì tầng lớp xã hội nào, có thể đi xe xịn hay cà tàng, điều đó không hề quan trọng. Điều quan trọng là họ đã lên xe, đã vượt qua hàng trăm, hàng ngàn km để tới đây hôm nay, chỉ để được “sống” với niềm đam mê của mình. Thế đã là quá đủ…

Từng đoàn người lại lên xe trở về ngôi nhà mình sau một ngày lễ hội đầy cảm xúc. Họ chia tay nhau trong niềm hân hoan của những trái tim đồng cảm và cùng hẹn gặp lại nhau vào mùa GP năm tới. Mặt trời khuất sau những ngọn đồi, bỏ lại một Sepang yên bình và tĩnh lặng, náu mình chờ đợi một ngày hội khác, ngày mà những tiếng rít cháy bỏng mặt đường sẽ đánh thức sự im lìm của những cánh rừng cọ mênh mông. Còn chúng tôi, chúng tôi đã chia tay Sepang bằng một bữa tiệc sashimi của người Nhật Bản, một bữa tiệc không có cà ri… Hẹn gặp lại Honda Asian Journey 2019.

Bình luận