[Góc nhìn Vinh Nguyễn] Ưu, nhược điểm của hệ dẫn động cầu trước và sau

So với Hệ dẫn động cầu sau (RWD) thì Hệ dẫn động cầu trước (FWD) có cấu tạo ít chi tiết hơn, ít công lắp ráp hơn, dẫn đến giá thành xe thấp hơn. Xe nhẹ hơn, dẫn đến tốn ít nhiên liệu hơn…

Hệ dẫn động cầu trước (FWD):

Ưu điểm:
– Về sản xuất : so với Hệ dẫn động cầu sau (RWD) thì FWD có cấu tạo ít chi tiết hơn, ít công lắp ráp hơn, dẫn đến giá thành xe thấp hơn. Xe nhẹ hơn, dẫn đến tốn ít nhiên liệu hơn. Không có cái “gồ” giữa thân xe như RWD nên xe có không gian nội thất rộng rãi hơn.
– Di chuyển trên đường trơn: Do động cơ đặt trên trục dẫn động, ma sát trên bánh dẫn động lớn dẫn đến khả năng di chuyển trên đường trơn tốt hơn. Ngoài ra việc bánh dẫn động đồng thời đảm nhiệm vai trò dẫn hướng nên xe FWD có xu hướng dễ lái hơn trên các nền đường trơn.

Nhược điểm:
– Nhược điểm lớn nhất của xe FWD là cảm giác lái: Việc chia sẻ vai trò truyền động và dẫn hướng trên cùng 1 bánh xe có xu hướng làm sai lệch việc đánh lái. Nếu cùng đạp ga và đánh lái thường dẫn tới mất luôn lái, xe cứ thẳng mà chạy, hoặc lái ăn rất chậm, đặc biệt trong trường hợp chạy tốc độ cao.
– Hao mòn lốp trước rất nhanh, do đảm nhiệm cả đôi việc. Trục truyền động trước đi kèm cơ cấu chuyển hướng nhanh hỏng (láp trước ).
– Xe FWD thường được đặt máy ngang, do đó độ dài 2 láp trước không đồng đều, moment xoắn không đều nhau trên 2 bánh trước, dẫn đến hiện tượng “giằng lái” khi tăng tốc gấp. Máy ngang dẫn đến sự phân bổ trọng tâm của xe khó đạt được đồng đều, dẫn đến giảm Handling. Các mẫu xe của Audi có kiểu đặt dọc máy trên xe FWD để tạo ra chiếc xe cân đối hơn.
– Bán kính quay rộng do phía trước phải bố trí nhiều món, và do giới hạn góc làm việc của trục láp.
– Không hiệu quả trong việc sử dụng trên các xe có công suất lớn. Với xe trên 200hp thì dậm ga sẽ thiên về đốt lốp hơn là di chuyển. May thay các hệ thống điện tử như Traction control ngày nay đã hỗ trợ rất nhiều. Tuy nhiên xe công suất lớn thì chả ai làm cầu trước.

Hệ dẫn động cầu sau (RWD):
Ưu điểm:
– Xe dẫn động cầu sau đại diện cho cách bố trí truyền thống nhất trong lịch sử của ô tô. Trong phần lớn lịch sử của ô tô, chỉ có mỗi xe RWD, vì vậy nhiều chiếc xe cổ điển là RWD theo mặc định. Ưu điểm chính của cách bố trí bánh sau là mỗi bộ lốp chỉ có một nhiệm vụ, đảm bảo trách nhiệm tương đương cho cả hai: Bộ bánh trước điều khiển hướng đi, trong khi bộ phía sau đảm nhận truyền động. Kết quả là những chiếc xe RWD có thể xoay sở trơn tru hơn. Để thực hiện các vòng quay hẹp, người lái xe RWD có thể tăng hoặc giảm ga để tạo ra một cú Drift, mặc dù kỹ thuật này thường là bất hợp pháp trên đường công cộng. Cảm giác cân bằng của RWD là lý do tại sao mà những chiếc xe hiệu suất cao sử dụng RWD.
– Mặc dù phía sau xe nhẹ hơn, nhưng khi tăng tốc, sự dịch chuyển trọng tâm tạo nên nhiều lực bám ở bánh sau hơn. Đây chính là lý do các chiếc xe thể thao công suất lớn luôn được bố trí RWD.
– RWD cho phép phân bổ trọng tâm hợp lý hơn, thế nên có thể tạo ra chiếc xe êm ái hơn.

Nhược điểm :
– Dẫn động RWD đòi hỏi nhiều chi tiết hơn, lắp ráp mất công, hạn chế không gian bên trong xe.. dẫn đến giá thành chế tạo cao hơn. Và nó chỉ hiệu quả hơn đối với những dòng xe có động cơ lớn, tức là giá cao hơn.
– Trên nền đường trơn, bánh dẫn động có ít ma sát hơn bánh lái phía trước, dễ gây ra hiện tượng quăng đuôi. May thay, ngày nay các hệ thống hỗ trợ an toàn điện tử có thể nói là khá tốt, điều này phần nào giảm bớt yêu cầu về kỹ năng lái xe đối với người sử dụng xe RWD có công suất lớn.

Bình luận